Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

Nhìn lại - thơ Phan Lạc Nhân

Ta xa nhau đau phải tại sân trường
Tan buổi học còn chung đường đó chớ
Cũng không phải tại cuối ngày mưa đổ
Ta ơ hờ quên tấm áo che chung

Vô duyên sao trời lại nổi cơn giông
Tóc em rối lòng anh thêm bối rối
Phải như bây giờ ình đâu đến nổi
Nhìn phượng hồng ngơ ngẩn nhớ tình xa!

Xưa ngây thơ tin ngày tháng rồi qua
Tình dang dở chẳng qua là vết xước
Có hay đâu đời như dao phẫu thuật
Không gây đau mà làm xót lòng người

Phải chi xưa ta bé lại chút thôi
Tâm đủ lớn để nên người rộng lượng
Tình đủ rộng, như bây giờ người lớn
Ta xa nhau đâu phải tại sân trường.


PHAN LẠC NHÂN
_________________________

Nhãn:

2 Nhận xét:

Tại lúc 08:27 13 tháng 6, 2015 , Blogger Jessica Yến Phạm nói...

" Xưa ngây thơ tin ngày tháng rồi qua
Tình dang dở chẳng qua là vết xước
Có hay đâu đời như dao phẫu thuật
Không gây đau mà làm xót lòng người" Xin chia sẻ cùng t/g bài thơ câu chuyện tình pùn nhen bạn Phước ! Bác ni mần thơ da diết quá.Thơ hay ạ !

 
Tại lúc 22:12 19 tháng 6, 2015 , Anonymous Huỳnh Ngọc Phước nói...

Cảm ơn Yến Phạm sang thăm nhé. Chúc vui, Thân,HNP

 

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ