Tiếng đàn nhạt nắng Tân Châu - thơ Huỳnh Ngọc Phước
Chiều buông
Mặt sông thoáng tiếng đàn
Nao nao bay dài sợi gió
Nao nao lục bình trên sóng
Thả mình trôi !
Tân Châu
Chuyến phà đưa
Đồng bằng nhạt nắng
Tiếng đàn chạm nhẹ thinh không
Chạm mùa cằn khô biên giới
Mái nước buồn nghiêng
Còn lặng lẽ bao điều?
Tiếng đàn chạm nỗi nhớ, nỗi đau
Chạm nét mặt hanh hao viễn xứ
Nước mắt người đánh đàn rơi vào chiều mênh mông
Thấm dây đàn. Thấm cả chòm râu nửa đen nửa bạc.
Ông gượng cười rồi lặng lẽ đi
Về phía không có hoàng hôn khóc cuối chân trời.
HUỲNH NGỌC PHƯỚC
___________________________
Nhãn: THƠ HNP
2 Nhận xét:
Bài thơ rất hay, càng đọc càng bị lôi cuốn bởi cảm xúc của tác giả trẻ. Rất khâm phục, trẻ mà có thể cảm nhận sâu sắc về cuộc sống đời thường. Chúc mừng.
Cảm ơn anh Nguyễn Bình nhé. Hi vọng anh vẫn tiếp tục sang thăm em. Thân, HNP
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ